Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

Fri 13rd,Jan,2012

Ngày cuối cùng ở lại TP Cảng thân yêu.Ngày mai sẽ lên đường về quê nghỉ tết.2 tuần thui,ngắn ngủi nhưng sẽ là những ngày thật ý nghĩa.Những ngày cuối cùng và đầu tiên của 1 năm,khép lại 1 năm với bn biến động và đổi thay.Nhìn lại 1 năm đã qua,thấy thật là nhanh quá,SV năm thứ 4,còn 1 kì cuối nữa thôi là thực tập tốt nghiệp rồi ra trường,được ăn bám thêm 1 năm nữa,hơn bọn ktê  ra tết đã lục đục tốt nghiệp rồi chuẩn bị đi làm.h mà vứt m ra đường chắc khó sống nổi quá,bằng cấp k,kinh nghiệm k,kĩ năng thiếu,kĩ xảo lại càng thiếu hơn,tất cả những gì m tích lũy được nhìn lại thật rùng mình quá...làm sao để tồn tại giữa c/s bon chen này đây???
     ĐTĐCN 4,5 năm- m đã dũng cảm theo đuổi nó đến h phút này,7 kì học đã qua,hôm nay lần đầu tiên trong đời SV-trải qua cảm giác....Biết nói sao nhỉ,lúc MR ĐHH nói "chị đi ra ngoài đi"-chẳng có cảm giác gì hết,trong khi lẽ ra p ngồi lại xin xỏ-"please,give me a chance",cảm giác trống rỗng đến lạ kì,lần đầu tiên đi thi....k ăn ớt và cũng k thấy cay (đương nhiên rùi),chỉ thấy đầu nhẹ bẫng,như 1 kẻ đang đi trong hầm tối mà nhìn thấy ánh sáng le lói cuối con đường,về nhà và còn đủ thoải mái để đi big C ,rùi chiều lượn lờ khắp phố xá (để tìm nhà trọ) cơ mà.:))
   Ai biết,cái ánh sáng mà m đang mong đợi ấy,là 1 hướng đi,1 hoa tiêu,1 ngọn đèn hải đăng....cho cái tương lai phía trước của m.Kí tên vào ds đã bv,trong đầu m đã hình thành ngay 1 niềm tin mãnh liệt- là sẽ về HN -về quê để lập nghiệp-vì cái mơ ước "become a lecturer" thế là tiêu tan,vì 1 dấu chấm phảy trong hồ sơ...1 thứ mà m đã cố gắng rất nhiều để đạt được,lời nhắc nhở của 1 bậc đàn anh "cố gắng em nhé,tốt nhất là đừng để có 1 dấu chấm phảy nào"- h thì m đã hiểu cái dấu chấm phảy ấy là gì,nhưng cũng đàn anh ấy,lại là 1 lời nói khiến m ray rứt thật nhiều.26/3/2011 " L ah,L thì cũng chỉ là tin đồn thôi"....Đau nhưng đúng,và m đã cố gắng thật nhiều để cái "tin đồn" come true.Nhưng m cảm giác những sự nỗ lực của m dường như chưa đủ-chưa đủ để bứt phá.Ngày hôm nay m thấy tâm trạng m tốt hơn,k tránh khỏi có lúc chạnh lòng thế là "tàn phai giấc mơ",nhưng thay vào đó là 1 điều may mắn hơn,là m xác định được rõ hơn những thứ m cần làm tiếp theo là gì,m nhìn thấy hướng đi cho tương lai của m,m nhìn thấy những thứ m cần phải hướng tới,k còn mịt mờ và chênh vênh nữa.Thế thì phải cảm ơn Mr H rùi,cảm ơn thầy vì 1 cú đá em về phía trước.Một tiếng chuông cảnh tỉnh cho việc học hành của e,1 cú shock cho e nhận ra vị trí thực sự của m,để e hiểu m cần phải xác định hướng đi ntn cho phù hợp.
   Ra khỏi phòng,điều duy nhất hiện lên trong đầu mình là "về HN" tiếp đó là "học TA".cả chiều nay chắc m cứ quay cuồng mãi với cái ý nghĩ đấy.Cái ý tưởng phải kiếm bằng được cái bằng TOEIC trên 800 và xin về 1 CT của nước ngoài ở HN làm.
   Tương lai là 1 cái gì đó mơ hồ mà m cũng k muốn đoán trước xem nó sẽ là cái gì nữa,chỉ mong m biết được hiện tại m cần p làm j và làm ntn.
   Gia đình-Tình yêu-Sự nghiệp....
Nếu về nc với papa,papa bảo "con phải kiếm thật nhiều tiền cho bố"-thì có thể m sẽ lao vào cái mục tiêu này bằng mọi giá....nếu ai đó cho m biết tiền có thể mua được tất cả,bạn bè,tình yêu và các mqh.....thì chắc m sẽ có thêm nhiều động lực đấy...Nhưng 21 năm sống trên đời cho m thấy tiền chưa p là all.tiền chỉ là phương tiện để con ng có đc hp.Chứng kiến những mối quan hệ vì đồng tiền mà rạn nứt thấy thật chua chát,nhất là nó lại xảy ra ngay bên cạnh m,ngay trong những ng thân của m...xót xa.Có lúc ước sao m có thể kiếm ra thật nhiều tiền,đủ để "thao túng " tất cả.....đủ để c/s của ng thân m đỡ vất vả hơn,đủ để ace m giành cho nhau nhiều tình yêu hơn là những nỗi lo cơm áo gạo tiền...đủ để trong ánh mắt mẹ thương yêu luôn đầy ắp...Có thể suy nghĩ của 1 con bé như con thật nông cạn,chưa đủ chín chắn để nhìn nhận mọi việc,,, nhưng cảm giác....ôi,cái cảm giác cầm 1 xấp "USD" về đưa mama và bảo "Đây,con biếu mẹ,ăn chơi,du lịch,nghỉ dưỡng....."-"oài,mày k đổi ra VND thì làm sao mẹ tiêu được :))".Thế đó...Nhưng con biết những tấm lòng cha mẹ chỉ mong con cái m được công việc ổn đinh,yên bề gia thất...nhưng 1 cái đầu đầy hoài bão và ước mơ như con đôi khi k cho phép m được sống bình yên thế,phải nối loạn và phá tan mọi thứ.thiêu rụi tất cả...tuổi trẻ,sức khỏe và tiềm năng,con đang sở hữu những thứ đủ để con thực hiện ước mơ.Nhưng đôi lúc con tim 21 tuổi này lại k đủ dũng cảm để bước ra khỏi vùng an toàn,chỉ mong 1 chốn thật bình yên để trở về, chỉ mong 1 cv bình thường,1 mức lương vừa phải,1 gia đình hp vì như vậy thôi là bố mẹ đã vui lắm rồi,chẳng mơ xuất ngoại,chẳng mơ ô tô,chẳng mơ nhà lầu....hạnh phúc giản đơn.
       "Hãy cứ ước mơ,hãy cứ dại khờ"
Quay lại hiện tại,ngổn ngang nhiều thứ,kết thúc kì thi-m chẳng thấy nhẹ nhõm hơn chút nào,vì sau đó vẫn là ngổn ngang cv,bề bộn và chưa biết sắp xếp ra sao.Trước mắt h đây là cái đề tài nckh đang làm dở dang,khó nhưng đó là cơ hội.Là 1 dịp để thử thách tính kiên trì,là 1 cơ hội để thực hành làm việc nhóm,m biết m đã lv chưa tốt thời gian trước đó,hi vọng giai đoạn 2 này m sẽ làm tốt hơn,thật nhiều hi vọng và cũng thật nhiều niềm tin.m tin hành trình vạn dặm bắt đầu từ những bước đầu tiên.:).Sau đó là kì thi Toeic,1 là Olympic ngày 3/3,2 là đợt sau đó tháng 4.Thật nhiều cơ hội và cũng thật nhiều thử thách...nhưng hãy cứ làm đi "k thành công cũng thành nhân" (mr DVT-thanks 4 all).1 kế hoạch ôn luyện tích cực,1 thái độ làm việc nghiêm túc sẽ cho m những kết quả xứng đáng.
   Dự định thì nhiều,ước mơ thì lắm nhưng chẳng chịu bắt tay vào làm....Nhìn lại m,chặng đường đã qua thật ái ngại.tiếng Nhật,ghita,rbc...tất cả như những vết hằn trong lòng,mà mỗi lần tự kỉ,nhìn vào lại thấy thật ê chề,cái cảm giác khó chịu đến nghẹn thở....khi nói mà k làm.....
   Cố lên tôi ơi!
Kết thúc 1 năm-1 năm đầy biến động- 1 năm thấy m trưởng thành hơn,già hơn,chín chắn hơn,1 năm của nhiều đổi thay,buồn có,vui có,nhưng cũng khép lại hết rồi.Ngày mai,5h chiều mai thôi,ta sẽ lại được trở về với gia đình thân yêu.nhưng "vui xuân mới k quên nhiệm vụ"....1 kế hoạch mới và ta sẽ hoàn thành.ale hấp.pp các tình yêu.