Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Kết thúc như thế nào cho trọn vẹn

Những ngày cuối cùng của năm cũ, những tuần cuối cùng của thời gian làm đồ án. Phải nói thật, thỉnh thoảng nếu không dành thời gian refresh lại mình thì sẽ sống rất buông thả và nhiều khi makeno.

Bắt đầu từ chuyện làm đồ án, tuần này là tuần thứ 8 rồi. Như vậy là chính thức còn 3 tuần nữa là kết thúc. Tính cả nghi tết 2 tuần. Vậy là còn 5 tuần nữa. Chưa làm được gì cả. Mr DVT "để xem từ giờ đến tết em làm được gì". Không phải em lờ đi đâu thầy ơi, em cũng lo lắng lắm chứ, nhưng đôi khi cảm giác buông xuôi cứ nhen nhóm trong lòng. Em cũng muốn lên gặp thầy để báo cáo hàng tuần lắm chứ, nhưng hiệu quả cv = zero, làm sao em có đủ tự tin để nói chuyện. Phớt lờ tất cả, bơ đi mà sống. Nhưng em biết chứ, em nhận thức được chứ, cái ngày mà em phải đối diện với sự thật sẽ sớm đến thôi. Giống như câu chuyện con ếch bị cho vào nồi nước lạnh đun sôi. Em không muốn và không thể tự đẩy mình vào thế bị động như vậy. Cần chủ động, tích cực và quyết liệt. Nên em sẽ phải thay đổi cách làm việc sớm thôi. ngay sau phút tự kỷ này,em sẽ làm cho mình 1 kế hoạch hoàn thành đồ án tốt nhất có thể.

Ra trường, 1 công việc mơ ước.Cv mơ ước là gì: lương cao, 5tr, 6tr,10tr bao nhiêu thì là đủ, bao nhiêu thì là cao...Đấy có phải cv trong mơ không, đương nhiên nhận lương thì phải bỏ sức lao động... Nhưng bỏ sức lao động cho những gì mình thích những gì mình đam mê vẫn là hạnh phúc nhất. Em chưa bao giờ có mơ ước trở thành 1 kỹ sư điện vận hành hệ thống cả, chưa bao h mơ ước ngồi lắp ráp hay kiểm soát 1 thiết bị cả, nếu có 1 chút liên quan thì có lẽ là mơ mình trở thành 1 cô giáo, đứng trước lớp sv và giảng về đi ốt, về transistor,...Nhưng đấy cũng chẳng phải cv mơ ước của em mà chỉ là 1 cv mà bố mẹ và xã hội cho là phù hợp với em, vì nó ổn định, nó không ganh đua,nhưng ai bẩu vậy. Nhất là trong thời điểm kinh tế khó khăn này, chạy đua để có 1 xuất gv h cũng là điều phải suy nghĩ. Xã hội VN mình, nhất quan hệ , nhì tiền tệ, 3 huynh đệ, 4 hậu duệ rồi chót cùng mới là trí tuệ cơ mà. Ngay đến cả đi học bồi dưỡng lớp ĐV mới các thầy còn dạy thế, thì XH thực tế nó phải phũ đến thế nào... Buộc mình trong cái bộ máy đấy có lẽ là điều em không hề muốn. Để rồi nhìn thấy tương lai mình cũng lặp lại những còn đường thăng tiến y như vậy. Cũng có thể là em đang ngụy biện cho cái lý do mà em không thể become a lecturer, một môi trường mà em nghĩ cũng có thể là rất tốt nếu em được ở trong đó, ko phải là ít tiền, danh tiếng...vv có lẽ là 1cv đáng để mơ ước thật. Nhưng nếu cuộc đời buộc em phải rẽ sang một hướng khác, em nghĩ mình cũng sẽ vui vẻ và đón nhận điều đó thôi. Như thế sẽ nhiều thử thách và cs sẽ thú vị hơn rất nhiều. Em thuộc nhóm người không thích 1 c.s dập khuôn "sinh ra > lớn lên> đi học > đi làm > lấy chồng > sinh con > nuôi con > chết đi". Em muốn làm cái gì đấy cho mình, cho đời.

Con không muốn lặp lại cuộc đời của mẹ, em không muốn lặp lại cuộc đời của chị. Mình không muốn đi lại cuộc đời của bất kỳ ai, mình có c.s của riêng mình và cần làm chủ nó.Thích nổi loạn thì nổi loạn...thích bình yên thì bình yên.