Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Giấc mơ Nhật

どうして日本に行きたいーTại sao bạn muốn đến Nhật Bản ?
       Câu hỏi phỏng vấn lần thứ 2 mà mình ấm ớ mãi không trả lời được. Tại sao nhỉ, đơn giản chỉ là muốn thôi. Muốn 1 lần đến đất nước, con người đó xem sao, muốn thôi thì chưa đủ đâu, phải có 1 mục đích cụ thể nào đó chứ. Uh, nếu thời gian có quay trở lại, câu trả lời của mình là mình muốn học tiếng Nhật trên đất nước Nhật. Không thì cũng bla về văn hóa hay ẩm thực j đấy cho nó...oai:)), thể hiện rằng mình đây hông phải vì đú đởn mà thích sang đó cho biết, chỉ là 1 mục đích, muốn đi thật xa. Muốn để lại một thứ dang dở ở đây để 1 năm sau quay lại...HP chưa đủ xa hay sao, không, phải là 1 đất nước khác, 1 vùng trời khác, một không khí khác...để 1 năm cho những rối bời này được tháo gỡ.

      Buổi phỏng vấn hôm qua, để lại cho mình điều gì không, thứ nhất tuyệt đối không nên nói dối. Mọi câu trả lời đều phải thật dứt khoát và thể hiện quyết tâm. Không thể ậm ờ và suy nghĩ được. Quan điểm phải thật rõ ràng, rành mạch, đi là đi, đi đâu và làm gì, tại sao lại có thể phun ra những câu "dokodemo, nandemo ii desu". Sao có thể là đâu cũng được và làm gì cũng được. Không phải thế mà. Mình đến đó với 1 mục đích rất rõ ràng, tìm kiếm cơ hội học  hỏi trên đất Nhật, học rất nhiều thứ, ngôn ngữ là 1, chuyên môn là 2. 
Nói dối sẽ làm những câu chuyện không ăn khớp vào nhau...mình không thể nhớ nổi lần trước mình đã chém gió về k/c từ nhà đến đó bn km nữa, mình không thể nhớ nổi hôm trước mình đã thề thốt và hứa hẹn gì nữa :p. Ah ha thứ duy nhất nên nói dối là mức lương hiện tại thì mình lại nói thật. 

      Anyway, mình đang tìm kiếm 1 cơ hội để phát triển bản thân và nâng cao trình độ, 1 điều mà mình rất hi vọng là sau 3 năm  5 năm hay 10 năm sau, mình có thể trở thành 1 senmonka thực sự trong lĩnh vực lập trình PLC. Đấy sẽ là 1 cái nghề cho mình theo đuổi sau này. Mình rất hi vọng lần này sẽ pass. Vậy là nhiệm vụ của mình trong năm nay tạm ổn. Đó là tìm cho mình 1 hướng đi thực sự để theo đuổi. Hope so!

      Lần đầu tiên ngồi nói chuyện tới 4 mạng Nihonjin. Lần này thì hiểu hơn 1 chút rùi, nguy hiểm nhất của mình là không hiểu và trả lời bừa. Thật hết sức nguy hiểm. Nhất định không lặp lại sai lầm này nhé. Không hiểu hãy hỏi lại để có những câu trả lời chính xác nhất, sau mỗi trải nghiệm là những bài học, nhưng chẳng lẽ câu nào cũng không hiểu, cũng hỏi lại, vậy sao được ta. Vậy học đi, luyện nghe đi để cố hiểu lấy 80% câu hỏi. Để những câu không biết chỉ rơi vào 20% thui, để những lần đưa ánh mắt cầu cứu sang phiên dịch chỉ là 20% thui. Mình phải tự tin và làm chủ cuộc nói chuyện chứ.

      Còn cả chặng đường dài phía trước, mỗi bước đi là một lần chấp nhận...và không nhìn lại:)). Mỗi giai đoạn đều có những ý nghĩa nhất định, sai lầm của ngày  hôm qua không thể sửa chữa nhưng không buồn vì những điều đó, đôi khi từ bỏ cũng là một điều nên làm. Quyết định từ bỏ là quyết định khó khăn nhất nhưng phải quyết định thôi. 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét