Google Translate :
Nice to meet you. Today thank you for giving me the opportunity to interview. I'm Loan.I'm 25 years old. I have graduated from the automatic electrical department of the University in April 2013. After graduating, I have been working in Japanese company in Hai Phong City. I belong to the Production Engineering Department. My work is preparation for new product and improvement current production line. So, I have the knowledge and experience of relating to design Jig and softwares. I am interested in automatic control devices. I'd like to get a job related to my major. In order to enhance my Japanese level, we 'd like to work for a Japanese company. In addition, I wish to a job near my hometown. I 'd like to contribute to your company in a long time.
Vài phút hiếm hoi để ghi lại chút cảm xúc của ngày hôm qua không lại trôi tuột hết.
Một chút về giới thiệu gia đình:
私の家族は6人がいます。。。。
Câu hỏi khó nhất và ấm ớ nhất: kế hoạch tương lai như thế nào. Phải nói là ngồi 1 mình ở đây, tự nghĩ, tự nói với mình thôi chẳng với ai cả mình cũng chẳng biết tương lai mình sẽ như thế nào nữa. Rõ ràng là rất hoang mang mà. Đang ở giai đoạn đấy, nên đây đâu phải là cái tội, không biết tương lai mình sẽ ra sao, cũng không biết định hướng sự nghiệp tiếp theo sẽ như thế nào, chỉ biết hỏi What should I do, nhưng do what thì không trả lời được, tự an ủi mình là có lẽ ai đang ở 25 cũng đều chênh vênh như thế, lưng chừng như thế. Nhưng đâu phải để biện bạch cho lý do để không trả lời câu hỏi trên, dù còn rất mông lung nhưng từ h mình hứa nếu bất chợt gặp 1 câu hỏi như vậy mình cần phải tuôn ra như 1 cái máy. Mục tiêu của mình ư? Mình sẽ trở thành gì trong 5 năm nữa ư? có trời mới biết được, nhưng vẫn cần lắm 1 câu trả lời nuột nà...và trôi chảy để cho đối phương thấy rõ là mình là người biết lập kế hoạch cho công việc và cuộc sống. ôi adi đà phật.
専門家になりたいとおもういます。I'd like to become an expert in my field.
blabla, mình đã luyên thuyên về những gì nhỉ, nào là when I see my design is applied in social, I'm happy. Hết sức lảm nhảm, và nhận ra h tiếng anh của mình cũng bắt đầu ấm ớ rồi, không thể nào thoát ý ra được. Hệ lụy của việc bập bẹ được mấy câu Nihongo.
Thành tích nổi bật mà em đã đạt được ở công ty cũ???
à, ờ, ờm.....(nghĩ mãi....)
lần tới nếu có phải bắn tỉa ầm ầm chứ: bla blo
- Mình đang là sub leader nè :))
- Được đi công tác nước ngoài nè
- làm vài cái kaizen nho nhỏ này
Phải chém mạnh mới được...tậm tịt quá thể
Phải chi....phải chi....
Sau mỗi lần trải nghiệm là mỗi lần rút ra cho mình nhiều kinh nghiệm quý báu.
Tận cùng của vấn để là sự bất đồng ngôn ngữ, nên khó có thể diễn đạt cho đối phương hiểu được là mình đang rất nhiệt huyết, đang rất sung sức để đón nhận những thách thức mới.
Ngày hôm qua, vị ấy đã nói rất nhiều, tuôn ra đủ thứ hầm bà làng, nhưng câu trả lời của mình nhiều nhất là :はい、はい、大丈夫です。
Còn gì tẻ nhạt hơn nữa đây.
Thật sự mình chỉ hiểu được 50% cuộc nói chuyện, phần lớn là nhờ ngôn ngữ cơ thể chứ hem phải do bắt được keyword.
Phải cố gắng nhiều nữa, mới mong tự tin hơn, lại lấy lại động lực để học tiếp, để thi tiếp, để lĩnh hội tiếp.
Bài test cuối cùng về software. Flow chart, mạch điện, PLC ladder, Basic, C++. Tất cả mình đều đã học qua, nhưng h kiến thức đi đâu hết rồi, không thể nhớ nổi, 1 đoạn code tử tế...cơ hội đã vuột qua.
Nếu có may mắn ở đây, mình sẽ cố gắng nhiều hơn để thực sự là 1 senmonka.
Cơ hội vẫn còn rất nhiều, chỉ là mình có sẵn sàng để đón nhận nó hay không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét